Thánh Albert, Thượng phụ Giêrusalem[1]
Thánh Albert thành Giêrusalem là một người Itaty. Ngài là hậu duệ của những bá tước người Sabionete. Ngài được sinh ra khoảng năm 1150 tại Castel Gualteri trong giáo phận Guastalla
Ngài trở thành nhân viên Tòa Thánh của Hội Thánh Giá Martare (Pavia) và được đề cử Viện trưởng của Mortara năm 1180. Bốn năm sau đó ngài được bổ nhiệm làm giám muc Bobbio, và được thuyên chuyển sang Vercelli năm 1185; tại đây ngài giữ chức vụ giám mục được 20 năm. Năm 1191 Ngài chủ trì một hội nghị giáo phận mà những quy định kỷ luật của nó vẫn còn ảnh hưởng cho đến ngày nay.
Trong suốt thời gian này, ngài rất nổi tiếng như một nhà ngoại giao có tài: đó là kết quả một sự trung gian của ngài giữa Đức Giáo Hoàng Clement III và Frederick Barbarossa, Vua Henry IV đề cử ngài làm Hoảng Tử của Toàn Đế Quốc và mở rộng sự bảo vệ hoàng gia với những tài sản của Giáo Hội tại Vercelli, năm 1194, ngài thực hiện cuộc thương thuyết hòa bình giữa hai thành phố Milan và Pavia; và năm 1199 ngài lần nữa là nhà kiến tạo hòa bình giữa Parma và Piacenza thay cho Đức Thánh Cha Innocent III.
Ngài rất tích cực trong những vấn đề hoàn toàn của giáo hội; ngài viết lên những cấu trúc cho Giáo Luật của Cộng Đoàn thánh Stephen tại Biella năm 1194; ngài được mời làm người hòa giải giữa Đan Viện Phụ và Thị Trưởng của San’ Ambrogio tại Milan năm 1200, và năm 1201 ngài là một trong những người cố vấn được ủy thác soạn ra một luật cho nhóm Humiliati nhằm giúp nhóm này trở thành một cộng đoàn Dòng Tu theo lệnh của Tòa Thánh.
Sau khi Godfrey thượng phụ Giêrusalem từ chức, thánh Albert được bầu làm nhân viên Tòa Thánh tại the Holy Sepulchere để thay thế ông. Cuộc bầu cử được Đức Thánh Cha Innocent III thông qua ngày 17 thánh 02 năm 1205, “mặc dù ngài rất cần cho Chúng Tôi tại Lombardy, và vì là một trong chúng tội, chúng tôi có thể an tâm ủy thác cho ngài những vấn đề khó khăn nhân danh Chúng Tôi.”[2] Ngày 16 tháng 06, Đức Thánh Cha gọi ngài- người đại diện của Tòa Thánh tạo Đất Thánh “đây là người từng trải, không ngoan và có khả năng”[3], và tiếp theo đến cuối năm ngài nhận được dây Pallium và năng quyền cần thiết cho chức vị giám mục của ngài. Thánh Albert đến Palestine đầu năm 1206 và sống tại Acre- Thủ đô “de facto” của vùng Đông Latin, bởi vì Giêrusalem bị thống trị dưới chế độ người Saracen. Tại Vùng Đông, Ngài nổi tiếng là một nhà ngoại giao và sứ thần Tòa Thánh như ngài đã từng làm tại Châu Âu và tiếp tục giàng được sự tín nhiệm cao nhất từ Đức Thánh Cha.
Chính ngài đã ban cho các ẩn sĩ ở Núi Cát Minh tu luật sống tiên khởi của mình.
Ngài được mời tham dự Công Đồng Lateran IV, nhưng ngày 14 tháng 09 năm 1214 ngài bị ám sát trong khi đi rước kiệu do chủ nhân của Bệnh Viện Chúa Thánh Thần vì ngài đã công khai trách mắng ông ta về hành vi đồi bại xấu xa.[4]
[1] Huge Clarke, O. Carm., and Bede Edward, O.C.D., THE RULE OF SAINT ALBERT, Aylesford and Kensinton 1973, P. 12-13.
[2] Cf. the acts of Innocent III in Migue’s Patrologia Latina vol, 215, col. 540.
[3] Cf. T. HALUSCYNSKJ, Acta innocent III, Rome 1944, pp. 306-306.
[4] I am indebted to Fr. Albert: Cf. his article Alberto patriarcha di Gerusalemme, in Santi dei Carmelo, Rome 1972, pp. 1572-1599, printed from Bibliotheca Sanctorum vol. 1, Rome.
Pingback: Quy luật Cát Minh