KHÁT TÌNH MƯA THIÊN
+++
Số mười vốn dĩ đẹp rồi!
Đầu tháng kính Chị muôn phần đẹp hơn
Bông hồng nhỏ bé đơn sơ
Chu du thiên quốc, cánh hồng mưa rơi.
Khiêm nhu nên thánh ấu thơ
Hằng mơ về Chị – mỗi đêm hiện về
Giữa vầng dương sáng thiên cao
Bao nhiêu nhân đức chói lọi tim em.
Nhìn xem em có ra sao
Sánh nổi với Chị cao danh trườn dài
Nên thánh từ thuở ấu thơ
Tuổi ăn, tuổi lớn hiến thân vào dòng.
Mặc cho trong độ xuân xanh
Mặc cho mới lớn, chẳng tha thiết gì
Mặc cho trì hoãn đợi chờ
Mặc cho “khờ khạo” khi chọn Carmelo.
Chị đã đi mà chẳng hề toan tính,
Chị đã sống mà chẳng màng khổ ai,
Chị đã “đi” mà mưa hoa hồng còn đổ mãi,
Chị đã gieo vào lòng đất những hạt giống sinh sôi.
Nếu bắt em thôi không mơ về Chị
Em sẽ chẳng làm được đâu Chị ơi!
Một người Chị khơi trong em một làn sóng
Vào một cuộc tình đóng đinh chết vì Yêu.
Sự kiêu sa của thiên quốc trên cao ấy!
Sẽ hằng ngày bủa vây thân xác em
Nguyện được thơm vào vạt áo Chị
Để ‘mùi’ hoa hồng được vấy đẫm đời em!
Xin Người Tình của đời em và Chị
Mãi hòa cùng trong bản nhạc hoàn ca.
Anne de Jesu Van Anh