Thứ Sáu, Tuần II, Mùa Chay

Mt 21,33-43,45-46

“Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: “Chúng sẽ nể con ta”. Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: “Đứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!.”

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay diễn tả tấm lòng bao dung, kiên nhẫn của Thiên Chúa trước sự tàn bạo của con người. Hình ảnh ông chủ chính là Thiên Chúa; các đầy tớ đến thu hoa lợi là các ngôn sứ; vườn nho chính là đoàn dân của Chúa; con trai duy nhất chính là Đức Giêsu.

Ông chủ đã năm lần bảy lượt tha thứ cho những tá điền “bất nhân” để họ có cơ hội nhận ra thân phận của mình mà quay trở về với Thiên Chúa, chính là ông chủ của họ. Nhưng họ đã chối từ và sự tàn bạo của họ đạt đến đỉnh điểm là muốn loại trừ Thiên Chúa ra khỏi cuộc đời của họ bằng cách bàn âm mưu sát hại luôn con trai duy nhất của ông chủ để chiếm trọn vườn nho thuộc về họ.

Vậy Đức Giêsu muốn nói gì khi đề cập đến dụ ngôn này? Người muốn cho chúng ta biết về chính Người là người con của ông chủ vườn nho. Người đã phải chết vì tội lỗi đã xâm nhập vào thế gian, khiến con người không nhận ra tình yêu thương, lòng thương xót của người chủ vườn nho là Cha nhân từ, đấng ngự trên trời. Đức Giêsu đã bị giết đi nhưng Người đã được phục sinh để mở ra một trang sử mới của lịch sử nhân loại. Từ đây một Nước Thiên Chúa sẽ được ban cho những con người biết sống yêu thương, chân thành, tín trung. “Tảng đá người xây nhà loại bỏ đã trở nên tảng đá góc tường. Đó chính là công trình của Thiên Chúa, công trình kì diệu trước mặt chúng ta”. Tảng đá ấy chính là Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.

Điều làm cho chúng ta suy nghĩ đó là cách Thiên Chúa hằng kiên nhẫn với dân của Ngài? Không phải bây giờ, cả đến Con Thiên Chúa đang ở đây và ngay lúc này phải đối diện với sự bắt bớ và giết hại, mà qua từng trang lịch sử dân riêng, các ngôn sứ được sai đến đều chịu cảnh tượng thê thảm như vậy. Đó là sự nhẫn nại đến vô hạn, sự yêu thương đến vô bờ mà Chúa hằng dành cho dân Israel nói riêng và cho tất cả con người nói chung. Chúng ta có thể thể suy nghĩ theo kiểu của mình rằng: “Ông sẽ tru diệt chúng, sẽ cho các tá điền khác thuê…”, nhưng với Thiên Chúa, quả thật Ngài không hành động như chúng ta nghĩ. Cả đến Con Một mà Chúa còn dám hy sinh thì nhẫn nại và yêu thương thêm một chút nào có khó khăn gì. Và cứ như thế mà Con của Chúa đã chết cho chúng ta. Tội lỗi hay hình phạt là do con người chọn lựa và chuốc lấy. Nếu chọn lựa sự tráo trở, giả dối và đầy tham vọng, con người phải gánh chịu trách nhiệm trước chọn lựa của chính mình.

Câu chuyện dụ ngôn trong tin mừng không phải hiếm gặp trong cuộc sống ngày nay. Người hàm ơn không đền đáp công ơn của ân nhân, mà trái lại tìm mọi cách chiếm đoạt, thậm chí phủ nhận mọi công lao của người đã ra tay cứu mình trong cơn hoạn nạn. Những chuyện thường nghe hôm nay như người cho ở nhờ nhà, cho mượn đất đai canh tác rồi giả mạo giấy tờ chiếm đoạt tài sản của chủ nhà, chủ đất… vẫn đang diễn ra khá nhiều. Thậm chí con cái về ở lại nhà cha mẹ sau khi đã trưởng thành ra riêng, đánh đuổi cha mẹ ra khỏi nhà, hay đầu độc cho cha mẹ chết rồi chiếm đoạt nhà cửa, đất đai không còn là chuyện quá hy hữu trong xã hội ngày nay. 

Mỗi người chúng ta là một tá điền, Thiên Chúa trao phó cho một vườn nho. Đó là những ơn phúc. Và mỗi người có bổn phận phải đem hoa lợi về cho Chúa. Mỗi người trong chúng ta đều hoàn toàn có thể tự do sắp xếp công việc theo sáng kiến riêng của mình và chịu trách nhiệm về những việc mình làm. Chúa đã ban cho chúng ta những ơn phúc như sự sống, tài năng, sức khỏe, của cải vật chất, chúng ta cần phải biết sử dụng chúng để sinh lợi. Mỗi người đều được Chúa trao ban cho những vốn liếng khác nhau, không ai giống ai, nhưng ai cũng có thể làm lợi ra từ vốn liếng Chúa đã trao cho riêng mình. Thiên Chúa trao cho chúng ta công việc chăm sóc vườn nho của Ngài. Thiên Chúa không ngừng sai những sứ giả đến để nhắc nhở hãy tích cực chăm sóc vườn nho. Vì thế mỗi người phải có bổn phận biết ơn là dâng lại cho Ngài những điều tốt đẹp, những chùm nho ngon ngọt của việc làm tốt mà chúng ta thực hiện trong cuộc sống hằng ngày. Hãy cố gắng sống yêu thương, tha thứ như ông chủ vườn nho trong dụ ngôn ngày hôm nay.

Xin Thiên Chúa của tình yêu luôn ban cho chúng ta lòng can đảm và sự quãng đại để chúng ta sống đích thực những giá trị của tình yêu Tin Mừng trong đời sống và trong gia đình. Amen.

 

TS Antôn Trần Đức Thiện, OCD

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *