Đợi Chờ…
Mt 13: 24-30
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cho chúng ta nhận ra sự nhẫn nại của Thiên Chúa, Người hằng chờ đợi chúng ta quay trở về. Quả thật, con người dễ dành bị sa ngã bởi vốn dĩ, chúng ta rất yếu đuối. Thế nhưng, Người vẫn luôn cho chúng ta cơ hội để sửa đổi, canh tân bản thân và trở về với Chúa là Cha nhân lành. Dẫu Người biết rằng chúng ta không dễ trở về nẻo chính đường ngay vì những thú vui chiều theo xác thịt, nhưng Người vẫn kiên nhẫn chờ đợi chúng ta sửa đổi. Dù cho tỉ lệ ấy không hoàn toàn cao, Người vẫn mong rằng một ngày nào đó, những đứa con hoang đàng sẽ biết trở lại.
Đợi chờ thật sự không phải là điều dễ dàng mà ai cũng có thể làm được một cách thuận lợi. Dường như con người trong xã hội ngày nay khó có thể kiên nhẫn chờ đợi người khác. Nếu một người không đúng giờ, người chờ đợi ít nhiều cũng không vui, đôi khi họ còn không muốn nghe lời giải thích chân thành vì những sự cố không đáng có của người lỡ hẹn. Dù biết rằng xã hội khác nhau sẽ có cái nhìn khác nhau nhưng nhìn chung, người ta không dễ dàng thông cảm cho sự trễ nãi của người khác.
Thế nhưng, Thiên Chúa không phải con người nên việc Người làm chúng ta chẳng thể hiểu nổi. Người có thể chờ đợi một người con hoang đàng trở lại dù biết chắc rằng họ sẽ không thực hiện điều đó. Dù biết hết mọi sự, biết họ sẽ không trở lại nhưng người vẫn cho họ một cơ hội để sửa sai. Người vẫn kiên nhẫn chờ đợi một ngày nào đó, những người vấp phạm sẽ ăn năn thống hối, đương nhiên, trong đó có cả chúng ta.
Đôi khi, chúng ta phải tự suy xét lại bản thân. Đều là con người, đều dễ phạm phải sai lầm nhưng dường như chúng ta khó có thể chấp nhận việc chờ đợi sự sửa đổi từ người khác. Lắm lúc chúng ta khép trái tim mình lại, không cho người khác cơ hội sửa đổi, khiến họ bất mãn và ngày càng lún sâu vào vũng lầy tội lỗi. Nếu tình trạng đó thực sự xảy ra ở mình thì chúng ta nên xem lại. Thiên Chúa là vua vũ trụ mà còn có thể kiên nhẫn chờ đợi hối nhân thì con người chúng ta là ai mà dám xét đoán anh em mình, dám lên án và từ bỏ họ?
Dù là người Kitô hữu, chúng ta vẫn chưa thật sự hoàn hảo, tâm hồn chúng ta vẫn còn yếu đuối, vẫn chưa biết cho anh em mình cơ hội để sửa sai. Chính vì thế, mỗi người trong chúng ta cần phải tự rèn luyện bản thân, siêng năng cầu nguyện để nhờ ơn Chúa, chúng ta có thể mở lòng đóng nhận anh em mình.
Sinh ra trong xã hội vô thần, con người đề cao chủ nghĩa cá nhân và chú trọng vào đồng tiền trên hết mọi sự, chúng ta cần phải tỉnh thức kẻo chính chúng ta cũng bị cuốn theo vào vòng xoáy vật chất, vụ lợi mà quên mất những người anh em của chúng ta luôn đợi chờ mình cho họ một cơ hội để sửa sai. Dẫu biết rằng thực hiện điều đó là vô cùng khó khăn, đợi chờ rất khó khiến con người vui lòng nhưng chúng ta phải biết hy sinh, biết hạ thấp cái tôi của chính mình để có thể đón nhận sự yếu đuối của người khác.
Lạy Chúa, chúng con biết rằng chúng con còn yếu đuối, chưa thể kiên nhẫn đợi chờ anh em mình sửa đổi như chính Ngài đã làm. Thế nhưng, chúng con tin chắc rằng, nếu có sự giúp sức của Ngài, chúng con sẽ có thể thực hiện điều đó. Đồng thời, chính sự chờ đợi ấy sẽ giúp chúng con trở nên tốt đẹp hơn trong con mắt của người đời, giúp họ dễ dàng tin tưởng vào Ngài và Giáo hội của Ngài, từ đó, con người biết tin tưởng và đi theo Ngài mỗi ngày một nhiều hơn. Amen.
Petrus Sơn
Nguồn: https://hddmvn.net/thu-bay-tuan-xvi-thuong-nien/