Thứ Tư, Tuần XXI, Thánh Augustinô

Mt 23: 27-32

“Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu đạo đức giả”

Tin Mừng hôm nay trích trong một loạt các lời khiển trách hay còn gọi là lời nguyền rủa của Chúa Giêsu đối với các kinh sư và người Pharisêu thời đó. Chúa thường gọi họ là những người Pharisêu giả hình, vì họ nó một đàng lại làm một lối. Các kinh sư và người Pharisêu thời Chúa Giêsu họ là những người lãnh đạo dân Chúa. Họ là những người có học và tự hào là những người thầy của dân để chỉ bảo các luật lệ cho dân Chúa. Nhưng khi đến thế gian, Chúa đã bị những người này chê bai hạch sách. Trớ trêu hay họ lại dựa vào luật Chúa để chê trách Người – Đấng cứu thế.

Đáng lẽ các kinh sư và những người Pharisêu phải là những người thông hiểu đúng luật Chúa hơn mà dẫn dắt dân Chúa. Họ cũng phải là người gương mẫu thực thi Lời Chúa, phải có đời sống nội tâm cũng như bên ngoài xứng với bậc thầy của dân. Họ đã không có được đời sống tốt đẹp ấy nên đã bị Chúa ghét cay ghét đắng. Nhân đọc đoạn Tin Mừng này, xin điểm lại mấy tội của họ mà Chúa đã nặng lời quở trách: “…Các ngươi đã khóa Nước Trời không cho thiên hạ vào… Các ngươi nuốt hết tài sản của các bà góa lại còn làm bộ cầu nguyện lâu giờ…Các ngươi rủ được một người theo đạo, nhưng khi họ theo rồi các ngươi lại làm cho họ đáng xuống hỏa ngục gấp đôi…Các ngươi lọc con muỗi nhưng lạ nuốt con lạc đà…Các ngươi nộp thuế thập phân, mà bỏ những điều quan trọng nhất trong lề luật là công lý, lòng nhân và thành tín…” (Mt 23,13-26).

Thật là xác đáng Chúa đã dùng hình ảnh những mồ mả quét vôi ở nghiã địa để chỉ về họ: “Khốn cho các ngươi, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các ngươi giống như mồ mả tô vôi, bên ngòai có vẻ đẹp nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ những thứ ô uế”. Những thứ dơ bẩn ấy thời đó họ ghê tởm, kiêng đụng vào. Ai vấp phải sẽ dơ bảy ngày không mừng lễ trọng được.

Chúa chê ghét gớm giếc các ông ấy vì họ đang mưu tính một việc rất giả hình và độc ác. Họ “xây mồ cho các ngôn sứ và tô mả cho các người công chính” và tỏ vẻ thương tiếc mà tự nhủ: “Nếu như chúng ta sống vào thời của tổ tiên, hẳn chúng ta đã không thông đồng với các ngài mà đổ máu các ngôn sứ”. Nhưng thực sự trong lòng họ đang mưu giết Người là Chúa các ngôn sứ.

Lạy Chúa! Xin cho con luôn biết nhìn vào con người mình mà tránh xa thói sống giả hình, ác độc của những kinh sư và người Pharisêu xưa, để đáng được Chúa yêu thương chúc phúc mà lãnh phần thưởng Nước Trời Chúa đã hứa ban. Amen.

 Giuse Ngọc Năng

 

Nguồn: https://hddmvn.net/thu-tu-tuan-xxi-thuong-nien/

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *