Đền thờ của Thiên Chúa
“Đền thờ Đức Giêsu muốn nói là chính thân thể Người.”
Hôm nay toàn thể Giáo hội hân hoan mừng ngày kỷ niệm cung hiến Đại Vương Cung Thánh Đường Latêranô. Thánh đường này được xây dựng vào năm 320 khi Giáo Hội Chúa Kitô vừa trải qua một thời kỳ bắt bớ và cấm đạo khủng khiếp. Thánh đường do công của hoàng đế Constantinô xây dựng để tôn vinh Thiên Chúa và để dân Chúa có nơi đoàn tụ, dâng kinh cầu nguyện và lãnh nhận các bí tích.
Khi nói đến “thánh đường”, ắt hẳn chúng ta phần nào đã hiểu được ý nghĩa sâu sắc của nó. Thánh đường là nơi quy tụ dân Chúa, là nơi các tín hữu cùng nhau cầu nguyện và đón nhận muôn vàn ân sủng qua các Bí tích. Thánh đường cũng là nơi Chúa ngự cách đặc biệt, là nơi Mình Thánh Chúa luôn hiện diện trong “nhà tạm”.
Qua đoạn Tin Mừng hôm nay, Thánh Gioan cho chúng ta biết Chúa Giêsu nổi cơn giận dữ vì người Do-thái đã biến Đền Thờ thành nơi kinh doanh, buôn bán và đổi chác hàng hóa, hay nói cách khác là họ đã biến nơi linh thiêng để cầu nguyện trở thành “trung tâm thương mại”. Vì thế mà Chúa Giêsu không chấp nhận việc họ làm, nên Người đã làm một “cuộc cải cách” để trả lại ý nghĩa thiêng liêng đích thực và đúng nghĩa là nơi tôn thờ Thiên Chúa: “Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán.”
Kỷ niệm ngày cung hiến Vương Cung Thánh Đường Latêranô là dịp suy nghĩ về đền thờ đích thực, tức chính thân thể Chúa Giêsu. Chính nơi đền thờ này, Thiên Chúa đã thực hiện tất cả quyền năng cứu độ nhân loại. Cũng chính nơi đền thờ này sự thờ phượng đích thực mới được dâng lên Thiên Chúa. Quả thế, Thánh Linh đã phục sinh thân thể Chúa Giêsu. Chúa Cha đã đặt Người làm trung gian duy nhất để chuyển cầu cho nhân loại, không thể cầu nguyện ở bất cứ nơi nào ngoài đền thờ này. Dân Do-thái đã phá hủy đền thờ này bằng việc giết hại Người, nhưng nội trong ba ngày Chúa Giêsu đã xây dựng lại nhờ quyền lực Thánh Linh để chúng ta có thể gặp gỡ Thiên Chúa và anh em đồng loại. Tất cả mọi giá trị và ý nghĩa của Vương Cung Thánh Đường Latêranô cũng như các thánh đường khác đều phải bắt nguồn từ đền thờ này. Thật vậy, “không ai có thể đặt nền móng nào khác ngoài nền móng đã đặt sẵn là Đức Giêsu Kitô” (1Cr 3,11). Máu và nước từ cạnh sườn Chúa Giêsu tuôn chảy như dòng sông: “Sông này chảy đến đâu, thì ở đó có sự sống” (Ed 47,9). Nếu Chúa Giêsu không chết và sống lại, nhân loại không thể đón nhận được nguồn mạch sự sống lớn lao như vậy.
Mừng lễ hôm nay, Giáo Hội còn mời gọi chúng ta hướng về chính mình để ý thức rằng: mỗi người chúng ta chính là những viên đá sống động để xây nên đền thờ Thiên Chúa. Nhờ Bí tích Thánh Tẩy, tất cả chúng ta được trở nên đền thờ của Thiên Chúa. Thiên Chúa không chỉ ngự trong những ngôi đền thờ do tay con người làm ra, cũng không chỉ ngự trong những ngôi đền thờ bằng gỗ hay bằng đá, nhưng hơn hết Ngài ngự trong linh hồn đã được dựng nên giống hình ảnh Ngài và do chính tay Ngài xây nên. Vì thế, thánh Phaolô tông đồ đã nói: “Đền Thờ Thiên Chúa là nơi thánh, và Đền Thờ ấy chính là anh em” (1 Cr 3,17). Ðây chính là ý nghĩa đích thực mà Giáo Hội muốn gợi lại trong ngày lễ hôm nay và đây cũng chính là ý nghĩa mà Chúa Giêsu đã nêu bật khi đuổi những người buôn bán và bọn đổi tiền ra khỏi đền thờ. Chúa Giêsu không chỉ thanh tẩy một nơi phụng tự, mà còn đến để khử trừ các thần tượng giả trá ra khỏi tâm hồn con người.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đuổi những người buôn bán ra khỏi Đền Thờ vì họ đã biến Đền Thờ thành nơi buôn bán, đổi chác. Xin Chúa xua đuổi những thói hư tật xấu ra khỏi tâm hồn chúng con, để tâm hồn chúng con xứng đáng là đền thờ sống động của Thiên Chúa Ba Ngôi ngự trị. Amen.
Joston
Nguồn: https://hddmvn.net/09-11-le-kinh-cung-hien-thanh-duong-laterano/